SẾP KHÔNG NGHE, ĐỒNG NGHIỆP KHÔNG CHIA SẺ – ĐÓ KHÔNG PHẢI MÔI TRƯỜNG BẠN NÊN Ở LẠI
SẾP KHÔNG NGHE, ĐỒNG NGHIỆP KHÔNG CHIA SẺ – ĐÓ KHÔNG PHẢI MÔI TRƯỜNG BẠN NÊN Ở LẠI
ó lẽ bất kỳ ai đi làm cũng từng trải qua một vài khoảnh khắc khó chịu: bạn dốc hết tâm tư để chia sẻ ý tưởng nhưng sếp lại không lắng nghe; bạn muốn xin lời khuyên từ đồng nghiệp nhưng đổi lại chỉ là sự thờ ơ hoặc đôi khi còn bị dè bỉu. Những khoảnh khắc ấy khiến bạn tự hỏi: “Mình có thực sự thuộc về nơi này không?”
Câu trả lời thường không đơn giản. Đi làm, ai cũng mong muốn được ghi nhận, được học hỏi, được trưởng thành. Nhưng nếu môi trường lại phủ đầy sự im lặng, lạnh lùng và thiếu thấu hiểu, liệu có xứng đáng để ta tiếp tục gắn bó?
Hãy cùng đào sâu vấn đề: vì sao có những nơi mà sếp không chịu lắng nghe, đồng nghiệp không hề chia sẻ, và quan trọng hơn cả – bạn có nên tiếp tục ở lại?
1. Khi sếp không nghe – điều gì đang diễn ra?

1.1. Sự im lặng quyền lực
Trong nhiều công ty, khoảng cách giữa nhân viên và quản lý không chỉ được tạo ra bởi vị trí công việc, mà còn bởi thái độ quyền lực. Một số nhà quản lý mang trong mình tư duy “cấp trên biết hết”, coi việc nhân viên góp ý chỉ là thứ yếu.
Họ quen với lối suy nghĩ: “Tôi là người quyết định, tôi đã trải qua nhiều năm kinh nghiệm, nhân viên thì còn non trẻ, nói nhiều cũng chẳng để làm gì”. Với tư duy này, việc lắng nghe ý kiến từ cấp dưới trở thành một hành động không cần thiết, thậm chí bị xem là lãng phí thời gian.
Khi nhân viên nêu vấn đề, họ thường nhận lại ánh mắt thờ ơ, câu nói cộc lốc, hoặc tệ hơn là một lời chặn ngang: “Cái này không cần bàn thêm”. Lâu dần, nhân viên hiểu rằng tiếng nói của mình chẳng có giá trị, và họ chọn cách im lặng.
Im lặng ở đây không phải vì họ không có ý tưởng, mà vì sự im lặng đã trở thành cơ chế phòng vệ. Họ sợ rằng nếu lên tiếng, điều duy nhất nhận được chỉ là sự bác bỏ.
1.2. Tâm lý “sợ sai, sợ bị từ chối”
Hãy tưởng tượng bạn là một nhân viên trẻ, mới đi làm chưa đầy một năm. Bạn nhận ra một lỗi trong quy trình làm việc và muốn góp ý để cải thiện. Nhưng trong quá khứ, bạn từng nói ra một lần và bị sếp gạt đi với lời dặn: “Lo làm cho xong việc của em đi, chuyện này không đến lượt em”.
Bạn còn nhớ cảm giác bị “dập tắt” ấy rõ ràng đến mức, trong lần tiếp theo, bạn lựa chọn im lặng. Rồi bạn tự nhủ: “Thôi, nói cũng vô ích, thà im cho lành”.
Khi tâm lý “sợ sai, sợ bị từ chối” lan rộng, không ai dám bày tỏ ý kiến nữa. Sự sáng tạo, tinh thần cải tiến dần dần bị bóp nghẹt. Tập thể rơi vào tình trạng dậm chân tại chỗ, bởi những ý tưởng cải tiến chưa bao giờ được trao cơ hội để nảy mầm.
Đáng buồn hơn, sự sợ hãi ấy còn lan sang những khía cạnh khác: nhân viên ngại đưa ra giải pháp mới, ngại thử cách làm khác, ngại “xông pha” vì sợ bị trách mắng. Công việc dần trở thành chuỗi ngày “làm cho xong”, thay vì “làm để phát triển”.
1.3. Quản lý không có kỹ năng lắng nghe
Không phải tất cả sếp đều cố tình phớt lờ. Nhiều người đơn giản là chưa từng học cách lắng nghe.
Trong tư duy truyền thống, lãnh đạo gắn liền với quyền ra lệnh, phân công, kiểm soát. Họ quen với việc đưa ra quyết định và mong nhân viên tuân theo tuyệt đối. Chính vì vậy, khi nghe nhân viên góp ý, họ dễ coi đó là sự “cãi lời” hoặc “thách thức thẩm quyền”.
Sự thật là lắng nghe cũng là một kỹ năng lãnh đạo. Một người sếp giỏi không chỉ giỏi ra quyết định, mà còn giỏi lắng nghe để đưa ra quyết định đúng.
Khi thiếu kỹ năng lắng nghe, sếp dễ rơi vào ba cái bẫy:
- Nghe để phản bác: Chỉ chờ nhân viên nói xong để tìm điểm sai và phủ nhận.
- Nghe cho có: Gật gù cho qua, nhưng trong đầu đã định sẵn quyết định khác.
- Nghe có chọn lọc: Chỉ nghe ý kiến của một vài “cánh tay phải”, còn những người khác thì bị bỏ ngoài lề.
Hệ quả là những đóng góp quý giá bị bỏ lỡ, những vấn đề thực sự cần giải quyết không bao giờ được giải quyết. Tập thể mất đi sự đa dạng trong góc nhìn – điều vốn là nền tảng để sáng tạo và phát triển.
2. Khi đồng nghiệp không chia sẻ – điều gì ẩn sau đó?

2.1. Văn hóa cạnh tranh thiếu lành mạnh
Ở nhiều môi trường, sự cạnh tranh không còn là động lực phát triển, mà trở thành “cuộc chiến ngầm”. Đồng nghiệp giữ khư khư kinh nghiệm, thủ thuật vì sợ “người khác giỏi hơn mình”. Sự chia sẻ bị xem là “trao vũ khí cho đối thủ”.
2.2. Sự thờ ơ, vô cảm
Một số đồng nghiệp đơn giản là không quan tâm. Họ coi công việc chỉ là công việc, “ai làm sai thì chịu”, không có tinh thần hỗ trợ hay đồng hành. Trong môi trường như vậy, mỗi cá nhân như một “ốc đảo” tách biệt.
2.3. Thiếu niềm tin lẫn nhau
Nếu một tập thể không có sự tin tưởng, mọi người sẽ dè chừng nhau, ngại mở lòng, ngại chia sẻ. Niềm tin giống như chất keo gắn kết; khi vắng bóng, mọi mối quan hệ chỉ là sự xã giao hời hợt.
3. Hệ quả: Một môi trường độc hại hình thành

Khi sếp không nghe và đồng nghiệp không chia sẻ, môi trường làm việc dần trở thành một toxic workplace (môi trường độc hại). Đây không còn là những tình huống đơn lẻ, mà trở thành một hệ thống vận hành sai lầm ảnh hưởng trực tiếp đến tinh thần và hiệu quả của cả tổ chức.
3.1. Nhân viên kiệt sức tinh thần
Làm việc trong một môi trường mà tiếng nói của mình bị bỏ qua, ý kiến không được coi trọng, cộng thêm sự thờ ơ từ đồng nghiệp, sẽ khiến nhiều người rơi vào trạng thái cô lập. Họ cảm thấy như mình chỉ là một “bánh răng vô tri” trong guồng máy công việc, không có giá trị đóng góp.
Trong ngắn hạn, sự cô lập này gây stress, mất ngủ, chán nản. Về lâu dài, nó có thể dẫn đến các vấn đề nghiêm trọng hơn như lo âu, trầm cảm. Không ít nhân viên chia sẻ rằng họ từng cảm thấy “mỗi sáng đi làm là một cuộc chiến với chính mình”, chỉ mong ngày làm việc kết thúc thật nhanh.
Sự kiệt sức tinh thần này không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân, mà còn kéo theo giảm năng suất, tăng tỷ lệ nghỉ ốm, và làm giảm chất lượng công việc chung.
3.2. Mất động lực phát triển
Động lực của nhân viên thường đến từ ba yếu tố chính: được ghi nhận, được hỗ trợ và được thử thách. Nhưng trong môi trường độc hại, cả ba yếu tố này đều biến mất:
- Không được ghi nhận vì sếp không bao giờ lắng nghe.
- Không được hỗ trợ vì đồng nghiệp chẳng hề chia sẻ.
- Không dám thử thách vì mọi sáng kiến đều dễ bị bác bỏ hoặc chê bai.
Khi đó, nhân viên chỉ làm việc ở mức “đủ sống” – làm cho xong việc, không quan tâm đến chất lượng hay sáng tạo. Tâm lý này rất nguy hiểm, bởi nó khiến cả tập thể rơi vào vòng xoáy trì trệ.
3.3. Tỷ lệ nghỉ việc cao
Trong môi trường độc hại, ai là người ra đi đầu tiên? Thường là những nhân viên giỏi, những người có năng lực và nhiều cơ hội lựa chọn. Họ biết giá trị bản thân và không ngần ngại rời đi để tìm nơi phù hợp hơn.
Ngược lại, những người ở lại thường là những người đã quen với sự cam chịu, không muốn thay đổi hoặc không có nhiều cơ hội lựa chọn khác. Hệ quả là công ty mất đi những người tài, chỉ còn lại những cá nhân “làm cho qua ngày”.
Điều này tạo thành vòng luẩn quẩn: càng nhiều người giỏi rời đi, môi trường càng trì trệ, và môi trường càng trì trệ thì càng khó thu hút nhân tài mới.
3.4. Doanh nghiệp trì trệ
Cuối cùng, một tổ chức không có sự lắng nghe và chia sẻ sẽ đánh mất khả năng sáng tạo và đổi mới – hai yếu tố sống còn trong thời đại cạnh tranh hiện nay.
- Không sáng tạo vì ý tưởng mới không được nuôi dưỡng.
- Không hợp tác vì đồng nghiệp không tin tưởng nhau.
- Không phát triển vì nhân viên không còn động lực.
Doanh nghiệp như vậy giống như một con thuyền chỉ trôi theo quán tính, chậm chạp và dễ bị bỏ lại phía sau.
Trong nhiều nghiên cứu về quản trị nhân sự, “môi trường độc hại” được xem là một trong những nguyên nhân hàng đầu khiến công ty tụt hậu. Bởi bạn có thể đầu tư vào công nghệ, quy trình, chiến lược… nhưng nếu con người – yếu tố trung tâm – không còn tin tưởng và cống hiến, thì mọi nguồn lực khác đều trở nên vô nghĩa.
4. Vì sao bạn không nên ở lại?

Rời bỏ một công việc không bao giờ là quyết định dễ dàng. Ai cũng có những ràng buộc: tài chính, trách nhiệm, thói quen. Nhưng đôi khi, cái giá của việc ở lại còn lớn hơn gấp nhiều lần so với cái giá của việc ra đi.
4.1. Thời gian và tuổi trẻ là hữu hạn
Nhiều người thường nghĩ: “Ở lại thêm một chút cũng không sao, biết đâu tình hình sẽ khá hơn.” Nhưng thực tế, mỗi ngày bạn ở lại trong một môi trường không phát triển, là một ngày bạn đánh mất cơ hội để học hỏi và tiến lên.
- Tuổi trẻ không lặp lại: bạn chỉ có vài năm đầu sự nghiệp để thử nghiệm, học nhanh, và khám phá tiềm năng của mình. Nếu phí hoài chúng trong một môi trường không lắng nghe, bạn sẽ khó lấy lại những cơ hội đã mất.
- Kinh nghiệm bị giới hạn: thay vì tích lũy trải nghiệm đa dạng, bạn chỉ học được cách… im lặng, chịu đựng và sống sót. Đó không phải là “kinh nghiệm nghề nghiệp”, mà chỉ là “thói quen phòng vệ”.
- Sự tự tin bị bào mòn: càng ở lâu, bạn càng dễ tin rằng mình “không đủ giỏi”, “không xứng đáng”. Từ đó, bạn ngần ngại trước những cơ hội mới ngoài kia.
Ở lại trong một môi trường độc hại chẳng khác nào chấp nhận lãng phí chính tuổi trẻ của mình – thứ vốn dĩ quý giá và không thể mua lại.
4.2. Giá trị bản thân cần được tôn trọng
Đi làm không chỉ để có lương cuối tháng. Đằng sau công việc là nhu cầu sâu xa của con người: được công nhận, được tôn trọng.
Nếu nơi bạn đang làm việc phớt lờ ý kiến của bạn, coi nỗ lực của bạn như vô hình, hoặc tệ hơn là chê bai, trách mắng, thì rõ ràng đó là một nơi không biết trân trọng con người.
Ở lại trong môi trường ấy, bạn sẽ dần:
- Hoài nghi chính mình: tự hỏi “có phải mình thật sự vô dụng?”, dù sự thật không phải vậy.
- Đánh mất sự tự trọng: bởi ngày qua ngày, bạn phải gò mình vào vai “người cam chịu”.
- Ngừng mơ ước: bởi bạn tin rằng mơ ước cũng vô ích, không ai lắng nghe.
Ngược lại, khi bạn ở trong một môi trường biết lắng nghe và chia sẻ, bạn sẽ thấy sự khác biệt rõ rệt: bạn dám nói, dám làm, dám thử, và dám sai – bởi bạn biết luôn có sự hỗ trợ phía sau.
4.3. Cơ hội ngoài kia luôn rộng mở
Một trong những lý do lớn khiến nhiều người “mắc kẹt” ở lại là nỗi sợ: “Nếu mình nghỉ việc, liệu có tìm được nơi tốt hơn không?”
Câu trả lời là: có.
Thị trường lao động ngày nay cạnh tranh khốc liệt, nhưng chính vì vậy, cũng luôn có vô số cơ hội mới. Các công ty đang ngày càng chú trọng đến văn hóa doanh nghiệp, đến việc xây dựng môi trường gắn kết. Rất nhiều tổ chức sẵn sàng đầu tư mạnh vào việc lắng nghe và phát triển nhân viên – vì họ hiểu rằng đó là yếu tố cốt lõi để giữ chân nhân tài.
- Nếu bạn có năng lực, bạn không bao giờ thiếu cơ hội.
- Nếu bạn có thái độ cầu tiến, bạn sẽ luôn tìm được nơi để trưởng thành.
- Nếu bạn dám bước ra khỏi vùng an toàn, bạn sẽ ngạc nhiên với những cánh cửa mới mở ra.
Đừng tự nhốt mình trong chiếc “lồng son” chỉ vì lương ổn định hay vì sợ thay đổi. Bởi đổi lại, bạn đang trả giá bằng tinh thần, tuổi trẻ và giá trị của chính mình.
5. Những tín hiệu cảnh báo: đã đến lúc rời đi

Đi làm không phải lúc nào cũng dễ chịu. Ai cũng có những ngày chán nản, có những buổi sáng uể oải. Nhưng nếu những cảm giác ấy lặp lại ngày này qua ngày khác, trở thành trạng thái thường trực thay vì chỉ thoáng qua, đó chính là tín hiệu rõ ràng rằng bạn đang ở trong một môi trường không phù hợp.
5.1. Bạn liên tục cảm thấy “ngạt thở” về tinh thần
Không phải là áp lực công việc khiến bạn mệt, mà chính là bầu không khí xung quanh. Một cái nhìn lạnh nhạt từ sếp, một câu nói vô tình châm chọc từ đồng nghiệp, hay sự im lặng kéo dài trong mỗi cuộc họp… tất cả góp phần khiến bạn thấy mình như bị bóp nghẹt.
Sự kiệt quệ tinh thần này khác hẳn với sự mệt mỏi sau một ngày làm việc hăng say. Nó giống như việc mỗi ngày bạn phải đeo một chiếc mặt nạ, cố gắng che giấu sự bất mãn, gượng cười để tồn tại.
5.2. Buổi sáng biến thành nỗi ám ảnh
Ở một môi trường lành mạnh, bạn có thể mệt, nhưng vẫn thấy háo hức với một nhiệm vụ mới, hoặc đơn giản là mong được gặp đồng nghiệp thân thiết. Nhưng trong môi trường độc hại, mỗi sáng thức dậy, ý nghĩ đầu tiên lại là:
“Ước gì hôm nay không phải đi làm.”
Nếu cảm giác này lặp lại liên tục trong nhiều tuần, nhiều tháng, đó không còn là “tạm thời chán nản” nữa, mà đã trở thành cảnh báo đỏ cho sự kiệt sức.
5.3. Góp ý chỉ để rồi bị gạt bỏ
Bạn đã từng nhiều lần dũng cảm nói lên ý tưởng, nhưng đổi lại chỉ là sự thờ ơ hoặc lời phán xét. Dần dần, bạn không còn muốn chia sẻ nữa. Và một khi nhân viên không còn dám nói, tập thể ấy coi như đã tự đóng cánh cửa phát triển.
Nếu bạn nhận ra tiếng nói của mình hoàn toàn vô nghĩa trong công ty, hãy tự hỏi: Mình có đang phí hoài năng lượng ở đây không?
5.4. Cảm giác bị coi như “người ngoài cuộc”
Một trong những nhu cầu cơ bản nhất của con người là được thuộc về một tập thể. Nhưng ở môi trường này, bạn thấy mình luôn lạc lõng:
- Họp nhóm nhưng ý kiến bạn không được xem xét.
- Đi ăn trưa nhưng không ai rủ bạn đi cùng.
- Dự án chung nhưng bạn bị loại khỏi những trao đổi quan trọng.
Cảm giác bị loại trừ ấy dần bào mòn lòng tự trọng, khiến bạn hoài nghi về chính giá trị của bản thân.
5.5. Không có cơ hội học hỏi, không ai hỗ trợ
Bạn muốn phát triển, nhưng chẳng có ai hướng dẫn. Mọi thứ bạn đều phải tự mày mò, tự học trong sự cô đơn. Một thời gian ngắn thì có thể chấp nhận, nhưng nếu sau nhiều tháng mà vẫn vậy, nghĩa là công ty không hề đầu tư cho sự trưởng thành của bạn.
Nhớ rằng: Một môi trường tốt phải khiến bạn giỏi hơn, chứ không phải khiến bạn nghi ngờ năng lực của chính mình.
6. Nếu bạn buộc phải ở lại một thời gian, bạn có thể làm gì?
Không phải ai cũng có thể rời bỏ ngay lập tức một môi trường độc hại. Có người còn khoản vay phải trả, có người cần tích lũy thêm kinh nghiệm trước khi nhảy việc, có người đơn giản là chưa tìm được bến đỗ mới phù hợp. Trong những trường hợp ấy, điều quan trọng không phải là “chịu đựng trong đau khổ”, mà là biết cách tạo ra khoảng không an toàn cho bản thân.
6.1. Tạo “vòng tròn hỗ trợ” riêng
Ngay cả trong một môi trường tiêu cực, bạn vẫn có thể tìm thấy vài “điểm sáng”. Có thể là một đồng nghiệp hiền lành sẵn sàng chia sẻ, một tiền bối dễ mến, hoặc thậm chí là bạn bè ngoài công ty. Hãy kết nối và xây dựng cho mình một “vòng tròn hỗ trợ” – những người bạn có thể tin cậy để chia sẻ khó khăn, xin lời khuyên, hay đơn giản chỉ là cùng nhau ăn trưa cho đỡ cô đơn.
Ví dụ:
- Nếu trong nhóm có một đồng nghiệp thường xuyên giúp bạn giải thích quy trình, hãy chủ động tạo mối quan hệ, mời họ đi cà phê, trao đổi thêm.
- Nếu chẳng ai trong công ty cởi mở, hãy tìm cộng đồng ngoài công ty: nhóm Facebook ngành nghề, các diễn đàn chuyên môn, hay hội bạn thân bên ngoài.
👉 Chỉ cần có một vài kết nối an toàn, bạn sẽ không còn cảm thấy mình hoàn toàn đơn độc.
6.2. Học cách giao tiếp chiến lược
Trong môi trường mà sếp không nghe nhiều, đồng nghiệp không chia sẻ, bạn cần điều chỉnh cách truyền đạt để tăng khả năng được lắng nghe.
Một số chiến lược:
- Ngắn gọn – Trực diện – Có cấu trúc.
Thay vì viết email dài lê thê, hãy trình bày theo dạng 3 gạch đầu dòng:- Vấn đề là gì?
- Giải pháp đề xuất là gì?
- Lợi ích cụ thể khi thực hiện?
Ví dụ:
Thưa anh/chị, em có đề xuất như sau:
- Hiện tại báo cáo đang mất khoảng 3 giờ xử lý thủ công.
- Nếu dùng công cụ X, thời gian có thể giảm còn 30 phút.
- Điều này giúp tiết kiệm ít nhất 10 giờ mỗi tuần cho cả nhóm.
Một email như vậy dễ được phản hồi hơn nhiều so với việc bạn kể lể vòng vo.
- Chọn thời điểm. Đừng chen ngang khi sếp đang bận hay trong lúc không khí căng thẳng. Hãy chọn lúc thích hợp (ví dụ sau một cuộc họp, hoặc trong lịch 1-1) để tăng tỷ lệ thành công.
- Đặt câu hỏi thay vì khẳng định. Ví dụ thay vì nói: “Cách này không hiệu quả”, hãy thử: “Em đang băn khoăn liệu có cách nào tối ưu hơn không, vì em thấy mình mất khá nhiều thời gian với quy trình này?”. Điều này khiến sếp dễ mở lòng hơn.
6.3. Tự đầu tư cho bản thân
Nếu môi trường không mang lại cơ hội phát triển, bạn phải tự tạo cơ hội cho chính mình. Đừng để bản thân dậm chân tại chỗ chỉ vì chờ đợi sự “ban phát” từ công ty.
Một số gợi ý thực tế:
- Khóa học online: Coursera, Udemy, LinkedIn Learning có hàng ngàn khóa về kỹ năng nghề nghiệp và kỹ năng mềm. Nhiều khóa học còn miễn phí hoặc chi phí rất thấp.
- Cộng đồng nghề nghiệp: Ở Việt Nam, có nhiều nhóm trên Facebook hoặc LinkedIn nơi bạn có thể học hỏi và networking, ví dụ: Cộng đồng Nhân sự Việt Nam, UIT Alumni, Marketers Vietnam…
- Sách & podcast chuyên môn: Hãy biến thời gian通勤 (đi lại) hoặc buổi tối trước khi ngủ thành “giờ học mini” cho chính mình.
- Networking bên ngoài: Tham gia hội thảo, workshop, meetup để kết nối với những người trong ngành – đây vừa là nơi học hỏi, vừa mở ra cơ hội công việc mới.
👉 Khi bạn liên tục phát triển, bạn sẽ cảm thấy ngọn lửa bên trong không tắt, dù môi trường xung quanh có tiêu cực đến đâu. Đồng thời, điều này cũng giúp bạn sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào khi cơ hội phù hợp xuất hiện.
7. Khi rời đi – làm sao để tìm một môi trường tốt hơn?
Rời đi chỉ là bước đầu tiên. Điều quan trọng hơn là bạn cần biết cách chọn một nơi mới phù hợp để không tái diễn bi kịch “sếp không nghe – đồng nghiệp không chia sẻ”. Vậy làm thế nào?
7.1. Đặt câu hỏi trong phỏng vấn
Đừng chỉ chờ công ty hỏi bạn, hãy coi buổi phỏng vấn là cơ hội để bạn cũng phỏng vấn ngược lại họ. Một vài câu hỏi “chìa khóa” giúp bạn nhìn ra văn hóa công ty:
- “Anh/chị có thể chia sẻ lần gần nhất công ty lắng nghe ý kiến từ nhân viên và thay đổi điều gì đó không?”
👉 Nếu người phỏng vấn kể ra được ví dụ cụ thể, đó là dấu hiệu tích cực. Nếu họ lúng túng, né tránh hoặc chỉ trả lời chung chung kiểu “chúng tôi luôn lắng nghe”, thì bạn nên cẩn thận. - “Nếu tôi gặp khó khăn trong công việc, ai sẽ là người tôi có thể tìm đến để trao đổi?”
👉 Câu trả lời sẽ cho bạn biết công ty có cơ chế hỗ trợ thật sự hay nhân viên chỉ phải tự bơi. - “Công ty đánh giá cao sự hợp tác như thế nào? Có hoạt động nào thúc đẩy chia sẻ và teamwork không?”
👉 Một tổ chức tốt sẽ có chính sách cụ thể, chứ không chỉ là khẩu hiệu treo trên tường.
7.2. Quan sát dấu hiệu nhỏ
Văn hóa doanh nghiệp không chỉ thể hiện qua lời nói, mà qua hành vi hàng ngày. Ngay trong buổi phỏng vấn, bạn có thể để ý:
- Cách lễ tân hoặc bảo vệ chào hỏi bạn: thân thiện, tôn trọng hay lạnh nhạt, hời hợt?
- Cách người phỏng vấn lắng nghe bạn: họ có thực sự tập trung, ghi chú, phản hồi, hay chỉ nhìn đồng hồ và cắt ngang?
- Không khí văn phòng: khi bạn bước vào, bạn có thấy mọi người tương tác, trao đổi với nhau không, hay ai nấy đều căng thẳng, im lặng?
👉 Những chi tiết nhỏ này nói thật nhiều về cách công ty đối xử với con người.
7.3. Kết nối với “người trong cuộc”
Đừng chỉ tin vào lời quảng cáo của công ty. Hãy tìm hiểu thực tế từ những người đã và đang làm việc ở đó.
- LinkedIn: Bạn có thể kết nối với nhân viên hiện tại, nhắn tin lịch sự: “Em đang quan tâm tới công ty anh/chị, không biết anh/chị có thể chia sẻ vài trải nghiệm thực tế được không?”.
- Hội nhóm nghề nghiệp: Nhiều group trên Facebook/LinkedIn thường có thành viên sẵn sàng kể lại trải nghiệm, hoặc chí ít bạn có thể quan sát thảo luận để biết thêm thông tin.
- Bạn bè quen biết: Đôi khi một người bạn học cũ, một đồng nghiệp cũ có thể cho bạn “insight” quý giá về công ty mà bạn định ứng tuyển.
👉 Thực tế cho thấy, những người tìm hiểu kỹ từ “người trong cuộc” thường tránh được 70–80% rủi ro gia nhập môi trường độc hại.
🔑 Tóm lại: Đừng vội vàng chỉ vì muốn thoát khỏi nơi cũ. Hãy coi lần chuyển việc này là cơ hội chọn lại môi trường sống. Khi bạn biết cách đặt câu hỏi, biết quan sát, biết kết nối để tìm hiểu kỹ, bạn sẽ tìm thấy một nơi lắng nghe – chia sẻ – tôn trọng, nơi bạn không phải đi làm trong sợ hãi, mà đi làm trong niềm vui và sự trưởng thành.
8. Bài học dành cho nhà quản lý và doanh nghiệp
Một môi trường nơi sếp không nghe – đồng nghiệp không chia sẻ không chỉ khiến nhân viên khổ sở, mà chính doanh nghiệp cũng phải trả giá: mất nhân tài, mất uy tín, mất lợi thế cạnh tranh. Để tránh rơi vào vòng xoáy đó, nhà quản lý và doanh nghiệp cần nghiêm túc soi lại mình.
8.1. Người lãnh đạo: Lắng nghe không chỉ là kỹ năng, mà là chiến lược giữ chân nhân tài
Trong quản trị hiện đại, lắng nghe không đơn thuần là phép lịch sự hay kỹ năng giao tiếp – nó là chiến lược nhân sự cốt lõi.
- Một nhân viên được lắng nghe sẽ cảm thấy được tôn trọng, từ đó gắn bó lâu dài.
- Ngược lại, khi ý kiến bị bỏ qua, nhân viên giỏi sẽ chọn rời đi. Và chi phí thay thế một nhân viên giỏi thường cao gấp 2–3 lần lương của họ (theo nghiên cứu của Gallup).
👉 Nhà lãnh đạo cần rèn cho mình thói quen: nghe hết ý trước khi phản hồi, đặt câu hỏi gợi mở thay vì phán xét, và thực sự biến những góp ý thành hành động.
8.2. Văn hóa chia sẻ: Bài học từ những công ty hàng đầu
Những doanh nghiệp lớn trên thế giới đều đặt văn hóa chia sẻ làm nền tảng:
- Google nổi tiếng với các buổi “TGIF” (Thank God It’s Friday), nơi bất kỳ nhân viên nào cũng có thể đặt câu hỏi trực tiếp cho ban lãnh đạo, kể cả CEO.
- Spotify xây dựng mô hình “Squad” – các nhóm nhỏ tự quản, khuyến khích chia sẻ kiến thức liên tục, tránh sự im lặng và cô lập.
Điểm chung: Họ hiểu rằng chia sẻ thông tin không làm mất quyền lực, mà tạo ra sức mạnh tập thể. Khi nhân viên chia sẻ kinh nghiệm, công ty học hỏi nhanh hơn và tránh lặp lại sai lầm.
👉 Doanh nghiệp nào nuôi dưỡng văn hóa chia sẻ sẽ có tốc độ thích nghi và đổi mới vượt trội so với đối thủ.
8.3. An toàn tâm lý – Chìa khóa của đội nhóm hiệu quả
Khái niệm “psychological safety” (an toàn tâm lý) do giáo sư Amy Edmondson (Harvard) nghiên cứu, được Google xác nhận là yếu tố số 1 tạo nên đội nhóm hiệu quả (trong dự án “Project Aristotle”).
An toàn tâm lý nghĩa là:
- Nhân viên dám nói mà không sợ bị mỉa mai hay trả thù.
- Nhân viên dám sai, vì sai lầm được coi là cơ hội học hỏi.
- Nhân viên dám đề xuất, vì biết rằng ý kiến của họ có thể tạo ra thay đổi.
👉 Một công ty có an toàn tâm lý sẽ thu hút nhân tài, sáng tạo liên tục và xây dựng đội nhóm có hiệu suất cao bền vững.
📌 Thông điệp gửi đến các nhà quản lý:
Đừng chỉ đòi hỏi nhân viên “cống hiến hết mình” khi chính bạn chưa lắng nghe và tạo ra môi trường an toàn cho họ. Nhân tài không cần một nơi chỉ biết mệnh lệnh – họ cần một nơi để được tôn trọng, học hỏi và cùng phát triển.
🔎 Xem thêm cơ hội việc làm: https://tuyendung.vuthiengroup.vn/
📩 Gửi CV về: hr@vuthiengroup.vn
Hoặc inbox trực tiếp Fanpage Vũ Thiên Group nếu bạn muốn trò chuyện thêm về chúng tôi và những điều bạn đang tìm kiếm